CÓ NHỮNG NGÀY TỰ NHIÊN MUỐN VỀ QUÊ

Có những ngày tự nhiên muốn về quê
Trên bục cửa, mẹ già cười thỏ thẻ
“Mày đi đâu giờ mới về vậy ku?”
Anh nheo mắt nhìn con nắng, đáp khẽ:
“Ku gì ku… người ta lớn rồi mà
Mẹ kêu hoài bạn gái con cười nha”
“Cười gì cười tao quýnh thấy cha mày
Ku thì ku chứ có phải củm đâu”
Sà vào lòng nằm gọn trên người mẹ
“Giỡn tí mà làm hung dữ thấy ghê!”
Có những ngày cuộc đời bình dị thế
Tiếng gà mái kiếm ổ ở sau vườn
Anh lang thang những nơi mình từng lớn
Cả một thời quậy phá thuở ngày xưa
Bỗng được thèm sẽ chẳng mãi lớn nữa
Cuộc đời này sao cứ lắm bon chen
Bao nhiêu năm sẽ hết kiếp con người
Mẹ cha rồi chẳng theo mãi ta đâu
Có những ngày nhìn chính mình đủ lâu
Chợt bỡ ngỡ với những điều bỏ lở
Mỗi một năm mùa Vu Lan thương nhớ
Ai sẽ cài hoa đỏ và hoa trắng
Cài…!!!
không phải vì may mắn, hay được - mất
Mà bởi vì những điều thật bình yên
Hoa có cài bên ngực trái hay không
Cũng không bằng đoá hoa ở trong lòng.
Lỡ một mai trên dòng đời xuôi ngược
Màu hoa cài không như ta nguyện ước
Cũng hãy nhớ mỗi đoạn đời ta bước
Cha và mẹ vẫn luôn dõi theo cùng..
..."


Đăng nhận xét

0 Nhận xét