𝐓ô𝐢 𝐧𝐠𝐡𝐞 𝗦𝗹𝗲𝗲𝗽𝗲𝘀𝘀 𝗻𝗶𝗴𝗵𝘁𝘀 𝐭𝐫ê𝐧 𝐬𝐨𝐟𝐚

Rồi từ đó chúng tôi không gặp nhau nữa
Những ánh đèn cũng không rọi thấy mặt
Tôi đón bình minh và hoàng hôn mỗi chiều nơi ban công của mình
Nàng nhận tin nhắn và hoa vào những ngày cuối tuần
Tôi nghe 𝗦𝗹𝗲𝗲𝗽𝗲𝘀𝘀 𝗻𝗶𝗴𝗵𝘁𝘀 vào mỗi tối trên sofa trước khi đi ngủ
Nàng chải tóc, ôm gấu bông và xem truyền hình
Nghĩ ngợi linh tinh và khép mắt vào đêm

Mỗi ngày chúng tôi thức dậy xem đời mình
Trôi qua trôi lại giữa vô hình xung quanh
Nàng vẫn vậy: mua thức ăn nhanh trên đường đi làm
Tôi chạy bộ và ghé quán cà phê có biển hiệu màu xanh lam, cạnh đường số 18
Cứ như thế, chúng tôi không còn bận nghĩ về nhau
Chuyện của người này đã không còn là của người kia
Mặc cho những thanh âm nhè nhẹ của cuộc sống
Len lỏi vào trong và cuốn sạch hết đi

Tôi không còn nghĩ xem mình sẽ làm gì trên sofa, mỗi khi nghe 𝗦𝗹𝗲𝗲𝗽𝗲𝘀𝘀 𝗻𝗶𝗴𝗵𝘁𝘀


Như thể thế giới chia làm hai
Chúng tôi mãi mãi sẽ không gặp nhau nữa
Những ánh đèn cũng không rọi thấy mặt
Dưới cơn mưa, mỗi người tự cầm mỗi chiếc ô
Và đi hết quãng đường còn lại



Đăng nhận xét

0 Nhận xét